Tác phẩm: Rừng chiều Măng Đen - Tác giả: Lê Văn Lợi |
Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013
DIỀU GIẤY TUỔI THƠ
Phạm Tuấn Vũ
Tuổi thơ ai có cánh diều đẹp xinh căng gió. Tuổi thơ tôi và lũ bạn quê ngày ấy chỉ có những con diều nho nhỏ tự tạo và chẳng bao giờ bay cao lên được. Vậy mà bao năm tháng rồi, cánh diều vụng về của một thời đầu trần chân đất ấy vẫn chấp chới hoài trong những giấc mơ.
Tuổi thơ ai có cánh diều đẹp xinh căng gió. Tuổi thơ tôi và lũ bạn quê ngày ấy chỉ có những con diều nho nhỏ tự tạo và chẳng bao giờ bay cao lên được. Vậy mà bao năm tháng rồi, cánh diều vụng về của một thời đầu trần chân đất ấy vẫn chấp chới hoài trong những giấc mơ.
Lũ chúng tôi lớn lên, lem luốc và lặng
thầm. Có đồng quê chiều chiều khói rơm lên trời, có chú nghé ọ thỉnh
thoảng vểnh tai ngơ ngác, có những trò đuổi bắt quên cả tháng ngày. Bạn
cùng trang lứa ngày ấy chẳng ai biết con diều mua như thế nào. Mà cũng
chẳng ai từng một lần bận tâm chúng đẹp ra sao. Vì đơn giản, trong suy
nghĩ, chúng tôi chưa bao giờ cho là lại có diều bán sẵn. Chỉ có con diều
giấy nho nhỏ tự làm ít khi bay lên được cao và thường hay đứt chỉ. Ai
muốn thả diều phải tự làm lấy một con. Vậy mà đã bao mùa hè như thế trôi
qua, cánh diều giấy vẫn bay hoài, chở những giấc mơ thơ trẻ lên cao.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)