Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

Chùm thơ của Võ Minh Hải

BỌT NẮNG
            Tặng Lục Tiểu Muội
Em hỏi tôi:
Ở đây có gì lạ không anh?
Tôi trả lời vội:
Biển nhớ, cát vàng và cỏ dại.

Em lặng yên, mỉm cười và khẽ nói:
Anh chẳng hiểu gì về xứ sở này ư?
Phố biển có gì lạ lắm!
Bọt nắng gieo vào đầu ngọn gió đó anh.


EM
      Tặng người em tôi quen biết
Bên cầu khuya vắng những ngày thơ
Khói thuốc lan xa lẫn sương mờ.
Bên tôi, em đứng trông vời mắt,
Đợi tiếng ân tình giả ngó lơ.

Kỷ niệm ngày xưa đã cũ rồi,
Em giờ viễn mộng thuở xa xôi.
Ai ngăn câu hát chiều hoang lặng,
Để khiến lòng tôi mãi thẫn thờ.

Ai bảo em tôi tuổi dại khờ?
Cho tôi xao xuyến tập làm thơ.
Mai sau câu hẹn không về bến.
Lặng lẽ cùng em trong cõi mơ.
                                 06/04/2012


M & T
      Tặng người em tôi quen biết
Một ngày như mọi ngày,
Tôi lãng du trên những trang sách.
Để quên đi những ưu phiền,
Và quên đi những khổ đau tôi đã nếm trải.

Cuộc sống thật lung linh những sắc màu
Nhưng cũng đầy chông gai khó nhọc.
Đoạn đường tôi đã đi qua
Là những chuỗi ngày vất vả.
           
Tôi những tưởng mình sẽ trôi đi vô vọng
Nhưng bỗng chốc được neo vào mắt em.
Và em như bến đợi hằng mong,
Trong những lúc tất tả chạy đua với đời.

Và hôm nay bên những người yêu thương
Tôi thầm cảm ơn em đã nâng một vòng tay thân ái.
Đưa tôi về với chính bản thân tôi
Để được vui, được nhớ và được yêu.
                       Ngày không bình yên 24 tháng 04 năm 2012
                                                 Võ Minh Hải