Vin vào giấc mơ con
Vin vào giấc mơ con
nồi bánh canh của bà
khói bếp đưa hương
ngan ngát xóm quê
nghèo mùa bão lũ
đôi mắt cay ròng
thức đủ những sớm hôm.
Khi trời chưa vỡ
trái bình minh
bên sương lạnh
mẹ giăng mình bắt
con tép con tôm
lam lũ một đời
đôi tay sờn ngai
ngái mùi bùn non.
Những đêm tối
mưa rơi lộp độp
nghe tiếng cha í ới
bên sông quê
mặc gió lạnh run
người
đôi vai gầy oằn nặng
chông chênh.
Vin vào giấc mơ con
sót lại gì...
con mang bên mình
trắng trong dòng nước mát
của tình bà, tình
mẹ, tình cha
theo suốt dặm dài,
hành trình con đi mãi...
Nghĩ về cha
Có những lúc gục đầu
bên sách vở
con vô tình bỏ ký ức
trôi xa
tìm về thời trẻ dại
bóng hình cha vọng
mãi với mây ngàn...
sương chiều... lạnh
lắm nẻo con đi.
Tuổi hai mươi chẳng
nhỏ dại gì
mà sao thèm vòng tay
cha ấm lạ
ôm con vào lòng
chan chứa mọi nguồn
vui...
ru giấc mơ con bằng
mây ngàn biển rộng.
Chiều nay
biển lòng con vỗ
sóng mênh mông
khua nhịp đập vào
thanh âm biển cả
hát khúc ca giao hòa
tỏa hương tình ngan
ngát... vọng bên cha.
Rong chơi
Tuổi thơ
ta rong chơi trong chiều
lộng gió
cánh diều lộn nhào bên
đồng cỏ
khập khiễng câu cười
cuốn hút nụ tinh khôi...
Lớn lên
ta rong chơi trên đường
đất đỏ lội sình
sáng đến lớp mưa nhòe
ướt nhẹp
trưa tan trường nắng
cháy khô lưng
chiều trốn tìm đôi má đỏ
bừng...
Khi hai mươi
ta rong chơi bên con chữ
giảng đường
đêm thành phố mơ nét ai
duyên
những khuya thả mình
lòng vòng phố nhỏ
thao thức đời trăn trở
ngày mai...
Ta rong chơi trên suốt
dặm dài
chở thời gian đi cùng
năm tháng...
Biền biệt khúc ru
chiều
Chiều xuống
trái hoàng hôn rắc
vẻ huyền hoặc vào giấc mơ tôi
rải đơn côi bao trùm
con gió lạ
hàng bọ cạp vàng rũ
bóng ngóng đợi ngày đi
hanh hao mắt nắng
gặm nhấm nỗi chơ vơ.
Lãng đãng mây
dật dờ kéo chiều về
phía núi
sương khói mịt mờ
lẩn quẩn giăng kín
ký ức tuổi thơ tôi
vùng vằng bỏ chiều
hoang biền biệt xa vời.
Khúc ru chiều
thắt chặt bờ cỏ dại
khắc khoải tìm về
ngày xanh tươi hứng nắng
đọng nỗi buồn loang
tím chân mây
sập trên hình hài bờ
môi mặn chát.
Vi Ánh Ngọc